Tổng số lượt xem trang

Chủ Nhật, 13 tháng 11, 2011

Nghe nói ngươi yêu ta_Văn án


Văn án
Edit: Nguyệt Nhan

To gan! Ngươi là mt phi t b giam lãnh cung, dám ăn nói vi đương kim thánh thượng như thế sao? Lý tng qun- thân tín bên Nguyên Hi Ho ln tiếng răng dy Tang Nhan.


            "To gan? Hai ch này xin Lý tng qun đừng lp li, cn thn coi chng bn cung đập gy đôi chân quèn ca ngươi! Lý tng qun, ngươi m to mt ra mà nhìn, bn cung thuc v hàng phi t hay là hoàng hu. Cho dù bn cung đang b giam lãnh cung, nhưng vn là hu được phong phượng đin, có th t do xut nhp, mũ phượng còn trên đầu ta ngày nao thì ta vn là hoàng hu! Phong n còn nm trong tay ta, hu cung vn s do ta cai qun! Ngươi ch là mt nô tài thp kém có quyn gì mà c gan ln tiếng? Tính to phn? Tang Nhan thay đổi thái độ, đứng lên tiếng v phía Nguyên Hi Ho, dùng tay s mt ca hn Hoàng thượng, ngài nên qun kĩ con chó ca ngài, ngài xem~ hn dám leo lên đầu ta ngi, chuyn này cũng xem như đang ngi trên đầu ngài nha, Hoàng Thượng, hình như hn có ý to phn.


            "Nô tài không dám, nô tài đối Hoàng Thượng là trung thành hết mt, tuyt không có hai lòng." Lý tng qun s ti mc qu xung, dp đầu.

            "Lí tng qun hình như đã quên gì ri." Tang Nhan đứng trước mt Lý tng qun, t trên cao nhìn xung.

            "Nô tài ngu dt, mong nương nương ch dy." Lí tng qun cúi đầu.

            "Lý tng qun, v sau đừng để ta mà thy ngươi, nếu thy, thì cái mng nh ca ngươi.. Tang Nhan chm rãi ti gn k sát hn nói.


            "Nô tài đáng chết, nô tài đáng chết, nương nương tha ti. . ." Lý tng qun dp đầu cu xin tha mng.

            Nguyên Hi Ho đứng lên, đi đến gn Tang Nhan, nói nh vào tai nàng: Hoàng hu, ngươi có đem trm để vào mt không?

            Tang nhan cười cười, cũng tr li nh nh bên tai hn: "Hoàng Thượng, ta không phi là tnh du đích đăng." Mân mê ming, vut nh đôi má mà mình va hôn qua, n n cười quyến rũ..

Thứ Bảy, 12 tháng 11, 2011

Khách nhân ghé vào xơi nước nào~~~










Thái tử phi mười tám tuổi_ Văn án

Văn án
 Edit& Beta: Nguyệt Nhan.

Mỗi khi đêm đến, bên tai của nàng lại văng vẳng giọng nói khàn khàn của một người nam nhân: “Ngươi chỉ có thể là nữ nhân của ta!”
Đêm đêm giọng nói đó vẫn đeo bám, nhưng nàng không thể nhìn thấy rõ gương mặt của người nam nhân ấy.
★★
Nàng là một viên cảnh sát, trong một lần sơ xuất liền gặp nạn.
Khi xuyên qua, nàng tỉnh lại liền thấy một cơ thể trần trụi của một người nam nhân đang nằm bên trên thân nàng. Không đợi nàng được định thần lại, hắn liền ra tay đoạt đi sự trong trắng của nàng.
Ngày hôm sau, mọi người già bé đều gọi nàng là thái tử phi.
Tân hôn đêm đó hắn mắng nàng là tiện nhân.
Hắn phạt nàng quỳ gối ngoài cửa đồng thời ra lệnh gọi hai thị thiếp đến cùng họ mây mưa trên chiếc giường tân hôn của nàng, để mặc nàng đang bị cơn mưa lớn bên ngoài làm cho lạnh thấu xương.
Hắn tính cách ác liệt, hành vi quái đản, trỉ trích nàng khắp mọi nơi.
Nàng sẽ dùng trí khôn của mình khiến cho mọi người thay đổi cách nhìn về nàng.
★★
Vào lúc phong tước ở đại điện, nàng đứng trước mặt mọi người tháo xuống mũ phượng, cởi phượng bào, quẳng vào mặt hắn: “Đem chúng cho đám thị thiếp của ngươi, ta không cần nó!”
Hắn cầm chiếc áo, ngón tay chạm vào phần kim tuyến thêu trên phượng bào, khóe miệng gợi lên nụ cười châm chọc, chậm rãi nói từng chữ: “Nếu muốn cởi thì hãy cởi ra hết đi, để cho mọi người cùng xem ngươi rốt cục có bao nhiêu cái ti tiện.”

Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2011

Tiểu tử đến đòi nợ_ Văn án.

Văn Án.

Edit& Beta: Nguyệt Nhan

Ở Khúc Thành, hắn rất nổi tiếng, mặc dù không biết cũng phải nghe qua danh tự của hắn, nhưng nữ nhân này lại tỏ vẻ không quan tâm, còn có khinh thường hắn nữa.

Hắn tìm kiếm  nàng, nhất định phải tìm cho ra. Nàng trốn hắn, giống như con mãnh thú với dòng nước lũ*

*con mãnh thú với dòng nước lũ: ví von như mối nguy hiểm lớn.

Người yêu là thanh mai trúc mã vì hám danh lợi mà  cùng với người bạn thời đại học phản bội nàng, làm nàng đối với tình yêu lạnh lùng không thôi, tình bạn cũng nốt.

Trương Tiểu Nhàn nói với nàng : “Muốn quên đi thứ tình cảm này phương pháp chỉ có một, thời gian cùng tình mới. Nếu cả hai cũng không giúp ngươi quên được, nguyên nhân chỉ có một: thời gian không đủ dài, tân hoan không đủ tốt. Nếu ba năm không đủ, vậy sáu năm. Nếu như thấy ta không đủ tiêu chuẩn, ta có thể cố gắng trở thành người mà ngươi muốn, thẳng đến khi ngươi yêu ta.”

Hắn lặp tức hành động, cải tà quy chính, không để ý tới người nhà phản đối cưới nàng làm vợ. Của hắn nhu tình tựa độc dược, thật cốt xâm tâm, để nàng từ từ yêu thượng hắn.

Ngay tại lúc nàng nghĩ mình đã yêu lần nữa thì trái tim lại đau nhói, nàng phát hiện thì ra hắn có âm mưu đối với mình.

Có phải hay không mọi nam nhân đều đều dối trá như vậy, nàng tự nói với chính mình: người đang làm, ông trời đang nhìn, một ngày nào đó bọn họ sẽ nhận lấy báo ứng.


********


Một bảng tin được treo lên, nội dung tìm bạn tri kĩ.

“Mễ Vân Phi, ngươi đứng lại!” Nam nhân anh tuấn sắt mặt tức giận, ném cho cục cưng một cái trừng mắt.
Xú tiểu tử, dám thay lão bà của hắn tìm bạn trăm năm, muốn kiếm ba kế? Chán sống…

“Tiên sinh, ngươi cũng nên tuân thủ luật lệ a? Xin mời điền vào bảng ghi danh này. Mẹ ta rất bận, ở trước ngươi còn có hơn mười người đang xếp hàng, mời ngươi xếp hàng dùm cho.” Đứa nhỏ trấn định, gương mặt nhỏ nhắn tràn đầy kiêu ngạo.

Sắc mặt nam nhân tối sầm, nhấc bỏng thối tiểu tử ném lên phi cơ, miệng xuất ra mệnh lệnh: “Giam mi một tháng.”

Đứa nhỏ khinh bỉ nói: “Ngươi dám giam ta, mẹ liền đá ngươi ra ngoài ngay.”